Ánh sáng le lói nơi cửa hầm giống như đích đến của chốn thiên đường.
Bên ngoài cửa hầm là trạm dừng chân, và cũng là trạm duy nhất có người trong khu vực (vốn là trạm gác tàu). Ở đây, mọi người tranh thủ nghỉ ngơi chờ thành viên trong nhóm hội tụ và... tranh thủ chụp ảnh "tự sướng".
Bước đi giữa cái nắng thiêu đốt.
Bám sát đội hình, nghe theo hướng dẫn của trưởng nhóm và 1 chút liều lĩnh sẵn có trong máu, chúng tôi đã tìm được đến đích.
Nhanh chóng dựng lều trước khi tối.
Chung tay làm việc.
Ngọn lửa chia sẻ.
Những con người xa lạ mà ngỡ quen từ lâu.
Chào bình minh rất đậm chất phượt.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét